Đừng chọn giấu cô đơn
Con người ta có nhiều lúc muốn sẻ chia, cũng muốn được trò chuyện, giãi bày cùng với ai đó. Nhưng rồi họ tự nhủ ấy chỉ là cảm xúc của bản thân mình, rồi giữ nó lại và không nói cùng ai. Cứ vậy, cô đơn ủ mốc trong tâm hồn, ngày càng đầy lên, chẳng biết đến bao giờ mới vơi cạn bớt.
Có ai đó từng nhắn nhủ với người nào đó rằng, hãy bóc tách trái tim mình toàn vẹn trước khi chờ mong được người khác đến và yêu thương. Điều đó nghĩa là, nếu muốn lảng tránh cô đơn, hãy cố gắng đưa một trái tim cô đơn khác đến với những niềm vui đồng điệu.
Nếu chúng ta đều muốn yêu đời, yêu người, luôn thiết tha tìm nguồn vui và hạnh phúc. Lúc bấy giờ có còn cô đơn nữa chăng?
Hãy học cách gieo niềm say mê vào từng công việc, gieo hy vọng vào mỗi mầm quan hệ xung quanh. Thậm chí, hãy học cách mỉm cười khi đạt được thành công và kiên trì khi bạn gặp thất bại. Chúng ta có va chạm, vấp ngã nhiều mới thấm thía nhiều, để rồi tự đúc kết ra rằng cô đơn chỉ là một chuyện vặt vãnh. Bất cứ ai đó trong đời rồi cũng sẽ nếm trải qua, thậm chí có người còn ôm ấp, giữ cô đơn một cách khờ khạo trong suốt quãng đường dài. Chẳng qua là chúng ta đang vén đường quang để đi khi còn nhiều bụi rậm. Chúng ta không hề bày biện hoặc rao bán nỗi cô đơn của mình mà chỉ đem nó chia nhỏ theo ngày tháng, rồi tiện tay vứt bỏ đi khi có thể. Chỉ vậy thôi!
Thế nên, hãy yêu thương bản thân mình và đừng nhấn chìm mình quá sâu vào những nỗi cô đơn lạc lõng. Cũng đừng chọn giữ cô đơn để đeo lên mình lớp mặt nạ phô trương không hợp sức. Cuộc đời này vẫn còn nhiều điều chật vật, chật vật với nỗi cô đơn rồi sẽ loay hoay mãi ở một điểm mà thôi!
Theo: Goctamhon.com